‘Mang mẹ đi bỏ’ – Tình mẫu tử hay sự tự do
Sự lựa chọn nhói lòng: Bỏ mẹ hay bỏ tự do?
Nhân vật chính Hoan (do diễn viên Tuấn Trần thủ vai), một thợ cắt tóc sống trong nghèo khó và cơ cực, ngày ngày chăm sóc mẹ già là bà Hạnh (nghệ sĩ Hồng Đào thủ vai) đang mắc bệnh Alzheimer nặng. Không còn nhận thức, không còn ký ức, bà sống trong thế giới hoang tưởng, vô thức gọi tên người con trai lớn dù đã nhiều năm xa cách.
Câu chuyện được đẩy lên cao trào khi Hoan đứng trước lựa chọn tàn nhẫn – điều mà hàng triệu người con ngoài đời thực từng nghĩ đến nhưng không dám thốt ra: Mang mẹ đi bỏ, để được sống một đời nhẹ nhõm, không còn gánh nặng. Hay giữ mẹ lại, tiếp tục chuỗi ngày sống trong cô đơn và đánh đổi tự do. Đây không chỉ là câu hỏi của nhân vật, mà còn là câu hỏi của thời đại – khi con cái bị cuốn vào guồng quay mưu sinh, còn cha mẹ lại dần trở thành “người dưng” trong chính gia đình mình.

Phân cảnh nhân vật Hoan mang mẹ đi bỏ – Nguồn: Internet
Khi yêu thương không đồng đều, lựa chọn càng đau đớn
Điều khiến lựa chọn của Hoan thêm phần cay đắng bởi cậu không phải đứa con được yêu thương nhất. Mẹ luôn sống trong ký ức với con trai đầu lòng – người mà bà luôn nhung nhớ, trong khi mọi gánh vác đều đè nặng lên đôi vai của người con thứ – Hoan. “Tại sao con phải chịu đựng tất cả, trong khi con không phải là người mẹ yêu nhất?”
Đây là nỗi đau thầm lặng của hàng triệu người con thứ, người con ít được nhắc đến, không phải trung tâm của sự kỳ vọng – nhưng lại là người duy nhất ở lại, chăm sóc và hy sinh.

Bà Hạnh luôn sống trong ký ức và niềm nhớ thương với đứa con đầu lòng – Nguồn: Internet
Cái kết bất ngờ: Khi tình yêu vượt qua cả tổn thương
Đỉnh điểm cảm xúc khi Hoan đưa mẹ sang Hàn Quốc để “giao lại” cho người anh cùng mẹ khác cha – tưởng như đó sẽ là cái kết nhẹ nhàng cho chính Hoan và cả bà Hạnh. Nhưng cú twist cuối khiến cả rạp nghẹn ngào: Hoan quay lại, chọn ở lại cùng mẹ, không vì trách nhiệm, mà vì một chữ “nghĩa” còn sót lại.
Dù không được mẹ yêu như anh trai, dù chưa từng được gọi tên trìu mến, Hoan vẫn không thể rũ bỏ sợi dây gắn kết – không phải là tình cảm mẹ dành cho con, mà là tình cảm một người con luôn khát được yêu.
“Mang Mẹ Đi Bỏ” không bắt bạn phải chọn mà gợi lên hàng loạt vấn đề sâu sắc:
– Liệu tình cảm giữa các con trong một gia đình có thực sự công bằng?
– Có bao nhiêu người đang chăm sóc cha mẹ trong im lặng và tổn thương?
– Nếu tình yêu không được đáp lại, liệu sự hy sinh còn ý nghĩa?
Bộ phim lặng lẽ bóc trần những điều người ta không dám nói ra, để rồi khơi dậy một câu hỏi quan trọng: “Bạn sẽ sống vì chính mình hay sống vì những người từng cho bạn cả cuộc đời, dù họ chưa bao giờ nói điều đó bằng lời?”
“Mang Mẹ Đi Bỏ” không chỉ là phim, nó là tấm gương phản chiếu trái tim của những người đang gồng gánh cả một tình mẫu tử đầy thương tích.

Bình luận bài viết (0)
Bạn cần đăng nhập để bình luận.
Cảm ơn bạn đã đăng ký.
Chúng tôi rất vui khi có bạn đồng hành cùng hành trình lan tỏa những điều tích cực.
Khám phá ngay để bắt đầu trải nghiệm những tính năng tuyệt vời dành riêng cho bạn!
Hậu trường
Âm nhạc
Thời trang
Phim
Họ đã nói
TV Show
Triển lãm
Hội hoạ
Kết nối bạn đọc
Đò đưa
Việt Nam
Thế giới
Chưa có bình luận.