Hành trình trở về với chính mình: Giản dị nhưng không dễ dàng

Bảo Châu
07/11/2025
6 lượt xem
Mỗi ngày trôi qua, ta đều bận rộn sống vì một điều gì đó: công việc, mục tiêu hay những kỳ vọng của người khác. Trong nhịp sống hối hả ấy, ta quên mất cách hỏi han chính mình rằng hôm nay ta có mệt không, có vui không, có đang sống đúng với lòng mình không. Có lẽ, quay về với thực tại và chăm sóc bản thân chính là bước đầu để ta hiểu mình hơn giữa thế giới quá nhiều tiếng ồn.  

Thế nhưng, quay về với chính mình chưa bao giờ là điều dễ dàng. Ta đã quen với việc hướng ra ngoài để tìm kiếm công nhận và chạy theo những kỳ vọng. Chỉ khi dám đối diện với khoảng lặng bên trong, chúng ta mới nhận ra điều gì khiến mình tổn thương và điều gì thật sự mang lại bình yên.

1. Dừng lại để lắng nghe chính mình

Bước đầu tiên trên hành trình trở về là học cách dừng lại. Giữa guồng quay công việc, mạng xã hội, những kế hoạch và danh sách việc cần làm, “dừng lại” tưởng chừng đơn giản nhưng lại là điều hiếm hoi nhất. Khi ta mãi cuốn đi trong nhịp sống nhanh, ta không còn nhận ra mình đang mệt, đang buồn, hay đang đánh mất điều gì đó.

Lắng nghe bản thân không đòi hỏi nghi thức cầu kỳ. Đó có thể là vài phút im lặng mỗi sáng, một buổi đi bộ không mang điện thoại, hay chỉ là một hơi thở sâu giữa bộn bề công việc. Khi ta thật sự lắng nghe, ta nhận ra cơ thể mình đang gửi tín hiệu gì, tâm trí đang chất chứa điều gì. Và chính trong khoảnh khắc im lặng ấy, những điều ta từng cố lảng tránh lại dần hiện ra như nỗi sợ, sự mệt mỏi, hay những mong muốn bị chôn vùi từ lâu.

 Dừng lại và lắng nghe chính mình để nhận ra ta đang thật sự cảm thấy gì giữa nhịp sống vội vã.

2. Chăm sóc bản thân bằng sự tử tế và thấu hiểu

Sau khi lắng nghe, điều tiếp theo là biết chăm sóc chính mình. Nhiều người thường nhầm lẫn giữa chăm sóc bản thân và nuông chiều bản thân. Thực ra, chăm sóc không phải là chiều chuộng cảm xúc nhất thời, mà là đối xử tử tế với chính mình một cách bền vững. Đó là khi ta biết nghỉ ngơi đúng lúc, biết nói “không” khi quá tải, và cho phép mình được yếu đuối mà không thấy xấu hổ.

Trong xã hội đề cao hiệu suất, người ta dễ xem việc nghỉ ngơi là lười biếng. Nhưng thật ra, nếu không biết dừng, ta sẽ sớm kiệt sức trong chính hành trình tìm kiếm thành công. Chăm sóc bản thân còn là học cách nuôi dưỡng tâm hồn qua âm nhạc, sách vở, những cuộc trò chuyện ý nghĩa hay những buổi chiều ngồi yên ngắm mưa. Khi ta biết tự đối xử dịu dàng với mình, ta cũng trở nên dịu dàng hơn với thế giới.

Học cách chăm sóc chính mình bằng sự tử tế và thấu hiểu để biết nghỉ khi mệt, dừng khi quá tải và đối xử dịu dàng với bản thân như một người bạn thân thiết nhất.

3. Hiểu mình để sống đúng hơn

Từ lắng nghe và chăm sóc, ta bắt đầu bước vào tầng sâu hơn – hiểu chính mình. Hiểu mình không chỉ là biết sở thích hay tính cách, mà là dám đối diện với những vùng tối bên trong mà ta chứa đựng tổn thương, nỗi sợ và những khát khao chưa từng nói ra. Đó là quá trình chậm rãi, đòi hỏi can đảm và trung thực.

Khi hiểu rõ bản thân, ta ngừng so sánh và thôi sống theo tiêu chuẩn của người khác. Ta không còn cần chạy theo những danh xưng hay khuôn mẫu để cảm thấy đủ đầy. Hiểu mình giúp ta biết điều gì thật sự quan trọng, điều gì chỉ là phù phiếm. Và từ đó, ta có thể sống đúng hơn, chọn công việc phù hợp, yêu thương lành mạnh hơn và đưa ra những quyết định xuất phát từ sự bình an thay vì nỗi sợ.

Hiểu mình không khiến cuộc sống dễ dàng hơn, nhưng khiến ta vững vàng hơn. Bởi khi biết mình là ai, ta không còn bị cuốn đi bởi những tiếng ồn xung quanh. Ta biết đâu là hướng cần đi và đâu là giới hạn cần giữ.

Học cách hiểu chính mình là khi ta dám đối diện với những vùng tối bên trong để biết điều gì thật sự quan trọng giữa những ồn ào của thế giới.

4. Sống tỉnh thức và quay về hiện tại

Cuối cùng, khi đã hiểu mình, ta học cách sống tỉnh thức, tức là hiện diện trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Nhiều người sống trong quá khứ hoặc lo lắng cho tương lai mà quên rằng thực tại là nơi duy nhất ta thật sự đang sống. Khi tâm trí được kéo về hiện tại, ta bắt đầu cảm nhận sâu sắc hơn từng điều nhỏ bé: hơi thở, ánh nắng, hương cà phê, hay một cái ôm chân thành.

Sống tỉnh thức không phải là rời bỏ thế giới mà là sống chậm hơn giữa thế giới nhanh, để thấy mọi thứ rõ ràng hơn. Là khi ta làm việc mà không để tâm trí lang thang, ăn mà cảm nhận trọn vị, nghe mà thật sự lắng nghe. Khi ấy, sự bình yên không còn là điều phải đi tìm, nó ở ngay trong từng nhịp thở, từng phút giây ta sống.

Ta học cách sống tỉnh thức: hiện diện trọn vẹn trong từng khoảnh khắc, cảm nhận hơi thở, ánh sáng, âm thanh của hiện tại.

Quay về với chính mình không phải là hành trình tách biệt khỏi thế giới mà là hành trình để sống trọn vẹn hơn trong thế giới ấy. Khi ta biết chăm sóc tâm hồn, hiểu rõ những điều khiến mình hạnh phúc và bình yên, ta không chỉ sống cho bản thân mà còn lan tỏa sự an nhiên ấy đến những người xung quanh. Một tâm hồn được chữa lành sẽ biết yêu thương đúng cách, biết cảm thông và trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại.

Bởi sau tất cả, hiểu mình không phải để trở nên hoàn hảo hơn, mà để trở về với chính bản chất thật của mình: là lúc ta đủ bao dung để chấp nhận, đủ tĩnh lặng để lắng nghe, và đủ mạnh mẽ để sống đúng với lòng mình. Khi đó, mỗi ngày trôi qua không còn là cuộc chạy đua, mà là một hành trình sống trọn vẹn, chân thành và bình yên.

Chưa có bình luận.

Bình luận bài viết (0)